Trong ký ức lúc nhỏ của chị em chúng tôi, mẹ là một người phụ nữ rất đẹp và quí phái. Mẹ cũng là một cô giáo rất nghiêm khắc với học trò và ngay cả với chị em chúng tôi. Buổi sáng chúng tôi theo bà đến trường học chương trình tiếng Việt, buổi chiều lại theo bà đến Trung Tâm Văn Hoá Pháp để học tiếng Pháp, tối đến là phải làm bài vở cho ngày hôm sau. Tôi còn nhớ lúc đó chị em tôi mới học lớp bốn lớp năm thôi mà bị bắt học đến ngủ gà ngủ gật khiến ba tôi cứ càu nhàu là mẹ như đang chuẩn bị cho chị em tôi thi Tú Tài không bằng. Nhưng cũng nhờ thế mà chị em tôi học rất giỏi và có thêm một vốn liếng tiếng Pháp để đi vào đời.
Thế rồi thời thế đổi thay, ba tôi bị bắt đi học tập cải tạo. Lương giáo viên không đủ để nuôi tám anh chị em chúng tôi, mẹ phải gồng gánh bán bưng để vừa nuôi chồng trong trại cải tạo, vừa lo từng bữa ăn cho cả gia đình. Đôi bàn tay thon thả mềm mại ngày xưa mẹ thích sơn màu hồng phấn đã chai khô theo năm tháng khốn cùng của cuộc sống cho đến ngày ba được trả tự do, và được bảo lãnh đi đoàn tụ đến Hoa Kỳ.
Những ngày tháng gian khổ rồi cũng đã qua, sang đây mẹ lại theo chị em chúng tôi đi học, hết học y tá rồi lại học cắm hoa, bà đã ra trường cao đẳng với văn bằng Nghệ Thuật Cắm Hoa! Sau đó bà dành dụm mua lại một tiệm hoa nho nhỏ và dành hết cả thời gian để chăm sóc tiệm hoa như một thú vui tao nhả cuối đời của riêng bà.
Hôm nay viết về Mẹ, tất cả như một thước phim quay chậm để chúng tôi nhớ lại những ngày tháng vui buồn có Mẹ hiện hữu. Những nụ cười, những giọt nước mắt có Mẹ an ủi vỗ về hay chia sẽ niềm vui. Bây giờ không còn nữa!!! Mẹ đã theo mây trắng về một nơi rất xa, rất xa…Một nơi mà chị em chúng tôi chỉ biết dõi theo bằng cả trái tim thương nhớ!
Me ơi,
Cám ơn Me đã ban cho chúng con cuộc đời này. Cám ơn Me đã dạy dỗ tám chị em chúng con nên người, dìu dắt chúng con trên từng bước đi vấp ngã của cuộc đời. Chúng con sẽ nhớ mãi Me của chúng con - Một Người Mẹ Vĩ Đại mà chúng con đã may mắn có được trong cuộc đời này!
Bây giờ Me hãy thanh thản yên nghĩ nhé, Me ơi!
Các con của Me.
My Mom
There are moments in life that we cannot forget, and they will forever be in our hearts. And in those memories, the figure of our mother still exists, even though she has passed away today. But the stories of mother-child love will never end, and that story will continue to live forever in our hearts. There are not truly words big enough to describe the boundless love that our mother has for us.
Partager l'avis de décèsPARTAGER
v.1.14.0