Dear servants, ladies and gentlemen, friends and family, near and far. Our mother is Mrs. Tran Thi Tuong, born on May 12, 1939 in Nha Trang, Vietnam, the seventh daughter in a family of 8 children. From childhood to adulthood, our mother and her siblings were raised in the way of faith and fear of God.
In 1951, due to the war, her grandparents had to take their family to Binh Dinh. When the Geneva agreement was signed, they returned to Nha Trang. Since the battle was so fierce, like most people at the time, our mother had to do many of the household chores. She loved God from a young age. She attended Evangelical Church in Nha Trang where our father met her, and they were matched by Pastor Tran Van De, and their wedding ceremony was held on December 28, 1958.
In 1960, Mom and Dad gave birth to their first daughter, and then gave birth to 10 more children (5 boys and 5 girls) in the following years.
After 1975, a big event appeared for us when Mom and Dad tried to leave the country with our whole family but was unsuccessful. Our house and property were confiscated, Dad was taken into custody and the whole family to the "New Economy." The land was dry, and water was scarce. Unable to survive the "poisonous forest", our parents had to escape the woods and return to Nha Trang with their children. They worked endlessly to find a way to live so that their children could survive and go to school.
This period was when our 10 brothers and sisters, witnessed and appreciated their abundant love the most, because it was a very difficult time. Our mother had to struggle for food every day, as she and our father fought for the right to own their own house so that their 10 children could have a place to live. All her life, she sacrificed for her family, she always gave her husband and children her best.
In 1989, Dad successfully left the country with 3 children, while Mother stayed with the remaining 7. Working tirelessly, Mother did many things alone, because her husband could not support her as he was not in the country. During her struggle she became sick with tuberculosis and suffered a ruptured appendix, thankfully she was rescued in time.
We cannot tell all the hardships of Mother. Despite bearing the burden of feeding and clothing her family on her own, she still found time to be thankful to God with songs of praise.
The most joyous moment, and the happiest smile of our Mother was when she was able to hold her first granddaughter. Another thing that brought her joy was when Mother would go to visit her siblings in the neighborhood.
In 1998, Mother was reunited with Dad in America. Life is not as difficult as it was in Vietnam, but Mother still found a job to support the remaining children who were still in Vietnam. 20 years after settling in America, Mother began to weaken, had difficulty walking, spoke less and less, and had to depend on her children to care for her.
In her final two months, Mom began to gradually take in less food and water, but her health remained relatively well. Her condition worsened and although the children tried their best, God took her away at 6:45 a.m. on December 31, 2021. Her life was 82 years on earth. My mother finished her race faithfully.
Mother passed on gently and peacefully, leaving behind Dad, 5 daughters, 4 sons, 3 children in-law, 18 grandchildren, 2 grandchildren in-law, 2 great grandchildren along with the love of her family and church. In Vietnam, Mother has left an older sister, a younger sister, and many relatives.
Her departure left us with many sweet memories and moments, but we know that we will see her again when we return to His Kingdom. Dad and we said goodbye to Mom for now.
LOVE
Sơ Lược Tiểu Sử Bà Ông Văn Thiều, nhũ danh Trần Thị Tường:
(viết theo lời của các con)
Kính thưa quý vị Mục Sư, quý con cái Chúa các Hội-thánh, quý bà con, bạn bè với gia đình gần xa;
Tôi xin thay mặt gia đình, sơ lược tiểu sử của Mẹ chúng tôi là bà Ông Văn Thiều, nhũ danh Trần Thị Tường.
Mẹ của chúng tôi là bà Trần Thị Tường, sinh ngày 12 tháng 5 năm 1939 tại NhaTrang, Việt Nam, là con gái thứ bảy trong một gia đình có 8 anh chị em. Từ thơ ấu cho đến khi khôn lớn, Mẹ và các cậu dì của chúng tôi được dưỡng dục trong con đường đức tin và kính sợ Chúa.
Năm 1951, do chiến tranh, ông bà ngoại phải đem gia đình chạy lánh nạn ra Bình Định. Đến khi hiệp định Geneve ký kết, ông bà ngoại đem gia đình trở về lại NhaTrang. Cũng như hầu hết đồng bào lúc bấy giờ, cuộc sống chạy giặc khiến việc mưu sinh rất vất vả, Mẹ cũng phải phụ giúp nhiều việc trong gia đình. Đến khi Mẹ là một thiếu nữ yêu mến Chúa tại Hội Thánh Tin Lành NhaTrang, Ba chúng tôi đã gặp Mẹ. Và đã được ông bà cố Mục Sư Trần Văn Đê mai mối và cử hành Hôn Lễ cho Ba Mẹ vào ngày 28 tháng 12 năm 1958.
Năm 1960, Ba Mẹ sinh con gái đầu lòng, rồi lần lượt cho ra đời 10 người con (5 trai 5 gái) trong những năm sau đó.
Sau năm 1975, một biến cố lớn xảy ra đối với gia đình khi Ba Mẹ cùng cả nhà vượt biên nhưng bất thành, nhà cửa, tài sản bị tịch biên. Ba bị bắt giam và cả nhà bị cưỡng bức đi “Kinh Tế Mới”. Do không thể sống được tại vùng “rừng thiêng nước độc”, đất đai khô cằn, lụt lội thường xuyên, Ba Mẹ phải đem gia đình trốn về lại NhaTrang, cố xoay sở tìm cách mưu sinh để cho con cái được đến trường.
Thời gian nầy chính là giai đoạn mà 10 anh chị em chúng tôi được chứng kiến và trân quý tấm lòng yêu thương dạt dào của Ba Mẹ nhiều nhất. Vì, đây là khoảng thời gian gia đình vô cùng khó khăn. Ba Mẹ vừa phải chạy cơm hằng ngày cho đàn con nhỏ bằng việc buôn bán, vừa phải giành giật lại chính ngôi nhà của mình đã bị chánh quyền tịch biên, để cho 10 đứa con nheo nhóc có chỗ ở. Cả đời Mẹ hy sinh vì gia đình, Mẹ luôn nhường cho chồng con những gì ngon nhất, tốt nhất.
Năm 1989, Ba vượt biên đem theo 3 người con, Mẹ ở lại tần tảo nuôi 7 đứa con còn lại. Do việc buôn bán nặng nhọc, một mình Mẹ gồng gánh nhiều việc vì thiếu sự hổ trợ của Ba nên Mẹ bị lao phổi. Nhưng cảm tạ Chúa, vì đó là thời gian hiếm hoi Mẹ được nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Trong một lần khác Mẹ bị vỡ ruột thừa, được Chúa giải cứu kịp thời. Chúng tôi không thể kể hết những nhọc nhằn, cơ cực của Mẹ.
Mặc dù nặng gánh việc cơm áo với những chuyến hàng bỏ mối vất vả, mỗi buổi tối Mẹ vẫn hát những bài Thánh ca khi được nghỉ ngơi trên chiếc võng yêu thích của Mẹ. Mẹ hát: “Thánh Chúa, thành tín biết bao…”, “Trên bước đường trôi nổi Ta đưa con…”, “Giê-xu như người chăn chiên dắt Tôi…”, “Êm Thay Vui Bấy Chính Chỗ Tôi dựa Yên…”, “Ôi, Giê-xu Chúa Ta Là Bạn Thật” …
Niềm vui, nụ cười hạnh phúc nhất của Mẹ là những lần được bồng đứa cháu nội đầu tiên. Mẹ thích ru nó bên chiếc võng của Mẹ, và dạy nó hát “à ơi”. Một niềm vui khác của Mẹ nữa, là khi thời gian rãnh rỗi Mẹ đi vào trong xóm đến nhà các Cậu Dì để hàn huyên, tâm sự.
Năm 1998, Mẹ được đoàn tụ với Ba tại Mỹ. Cuộc sống không còn khó khăn như tại Việt Nam, nhưng Mẹ vẫn kiếm việc làm phụ thêm giúp cho các con còn kẹt lại Việt Nam.
Sau 20 năm định cư ở Mỹ, Mẹ bắt đầu suy yếu, đi lại khó khăn, nói năng ít dần, phải phụ thuộc vào sự săn sóc của các con.
Hai tháng gần đây Mẹ bắt đầu bỏ ăn, sức khỏe sa sút, rồi thì Mẹ cũng bỏ uống. Mặc dù các con cố gắng hết sức, nhưng Mẹ không gượng dậy được nữa. Đẹp ý Chúa, Ngài cất Mẹ đi lúc 6:45am ngày 31 tháng 12 năm 2021. Cuộc đời Mẹ được 82 năm trên đất. Mẹ đã xong sự chạy, đã giữ được đức tin, được Chúa tiếp về trong nước đời đời.
Mẹ ra đi nhẹ nhàng, bình an, để lại Ba, 5 con gái, 4 con trai, 3 con rễ, 5 con dâu, 18 cháu nội ngoại, 1 cháu dâu, 1 cháu rễ, 2 chắt; cùng với sự tiếc thương của gia đình và Hội-thánh. Tại Việt Nam, Mẹ còn lại 1 người chị dâu thứ Ba, người chị thứ Bốn, một người em gái thứ Mười, và rất nhiều cháu chắt.
Sự ra đi của Mẹ để lại cho chúng tôi sự nhung nhớ, tiếc thương, nhưng chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ được gặp lại Mẹ khi về trong Nước Ngài.
SHARE OBITUARY
v.1.9.5